Breaking News

Ngày mai trời có nắng?

Ngày mai. Em mong trời sẽ nắng để cô dâu không bị bẩn váy cưới mà cô ấy mặc duy nhất 1 lần trong đời.

Hôm nay hơi bất ngờ khi nhận được tin nhắn của anh. Anh nói mai anh làm đám cưới. Anh muốn gặp em để nói hết những gì cần nói.
Hôm nay em không bận. Thậm chí là rất rảnh. Cũng không phải vì em ghét anh. Mà vì em thấy em và anh không còn gì để nói với nhau cả.
Cũng may em không giống các cô gái khác. Em không muốn cưới bất cứ ai. Kể cả anh. Nên em không lồng lộn lên trách móc khi chỉ 12 tiếng nữa, anh sẽ vào lễ đường với người khác.
Người ta nói: Tình yêu như là bóng đá, trong khi đàn ông chỉ muốn chơi vì vui thích, còn phụ nữ thì cố công mất sức chỉ để giành lấy chức vô địch là cái nhẫn đính hôn. Em thì chả biết mình thích cái gì vào thời điểm này, nhưng chắc chắn không phải là cái cúp vô địch trong trò chơi tình yêu. Hẳn là cô ấy đã chiến đấu hết mình nên cô ấy thắng.
Thực ra em hơi hối tiếc vì đã không gặp anh. Vì em muốn biết anh sẽ nói điều gì. Nhưng sau đó em thấy thật may mắn vì em đã không gặp anh. Vì rõ ràng đó là cuộc gặp không cần thiết.
Em biết điều đó khi em có thể ngồi bình thản xem ảnh cưới của anh, bình thản xem thiếp mời của anh mà một anh đồng nghiệp vô tình được nhận, bình thản đi cafe với chị bên agency mà anh sắp tổ chức tiệc cưới, bình thản nghĩ rằng nếu cô dâu của anh ngỏ lời thì hẳn là stylish sẽ không để cho cô ấy đánh mắt màu khói trong bức ảnh cưới. Trái đất tròn nên những người yêu nhau hoặc đã từng yêu nhau rồi cũng phải đụng mặt nhau, huống gì em với anh, đụng đâu chẳng có người quen, chạy đâu cho thoát. Em còn đang sợ rằng sau này khi cưới em sẽ phải nhờ anh in thiệp mời giùm (nếu em bỗng dưng có ý định chia sẻ cuộc đời với 1 ai đó vào 1 ngày nào đó).
Anh hỏi em trong điện thoại: “Em còn yêu anh không?”
Anh nghĩ em sẽ trả lời? Chắc chắn với tính cách của em thì em sẽ không trả lời. Anh biết mà. Em không làm gì mà không có mục đích hay đem lại hiệu quả.
Em đã nói chuyện đó giờ có quan trọng gì đâu. Thì hẳn là không quan trọng. Vì ngày mai anh đã là chồng của 1 cô gái khác.
Cô gái đó hẳn là tốt hơn em về nhiều thứ. Nhất là sự ham thích với việc kết hôn mà em không có được.
Nghĩ lại thì em đúng là mẫu con gái tệ hại. Vì em không làm cho các bà mẹ vui lòng và không muốn chia sẻ cái giường của mình cho bất cứ ai. Anh từng nói gì nhỉ? Yêu em thì rất vui. Nhưng cưới em thì đúng là bi kịch. Và em đã trả lời: “Này anh. Yêu em cho nồng nàn để sau này chia tay còn có cái mà nhớ”
ngay-mai-troi-co-nang
Chuyện qua lâu rồi nhỉ.
Hình như em đã già khi cứ lảm nhảm mãi chuyện cũ.
Ngẫm lại thì chuyện của chúng ta trở nên nát bấy không phải do bất cứ ai. Mà là do chính em và anh đã không hề đủ mạnh để cố gắng.
Vậy thì hẳn là em phải tỉnh để chúc anh hạnh phúc thôi.
Ngày mai. Anh sẽ được mặc bộ tux do cô ấy may.
Ngày mai. Anh sẽ được đeo cái cà vạt mà em tặng anh khi chúng ta nói chia tay.
Ngày mai. Anh sẽ trao cho cô ấy bó hoa mà người bạn thân cũ của cả 2 chúng ta đã thiết kế.
Ngày mai. Anh sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.
Ngày mai. Dù có thể hay không thể, anh cũng phải làm cho hình ảnh em nhạt nhòa và nát bấy để không làm đau người đang đeo nhẫn cặp với anh. Vì làm khổ 1 người con gái là không tốt.
Ngày mai. Em mong trời sẽ nắng để cô dâu không bị bẩn váy cưới mà cô ấy mặc duy nhất 1 lần trong đời.
Ngày mai…
Chắc chắn trời sẽ nắng.
Để em hong khô những suy nghĩ về một chú rể của 1 cô dâu khác.
Ngày mai…
Chắc chắn trời sẽ nắng.
Để em có thể tìm thấy chàng trai dành cho mình trong nắng. Không phải là anh.
Thuỳ Dung ( Theo Giadinhonline.vn)

Bài đăng phổ biến